Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Bút Tích Của Ông

Lúc về sinh em Bon ông ngoại O đã vẽ cho 2 anh em 2 "bức họa" để làm kỷ niệm, ông vẽ không chuyên nghiệp nhưng ông đã cặm cụi hỳ hục vì Nghé và tiểu Long của mẹ nên mẹ mang sang tới bên này và giữ lại cho 2 con luôn. Ở gần ông, bà vậy mà giờ sang ông, bà gọi O là cu cậu cứ lơ lơ là sao vậy? thế mà khi không nói chuyên với ông, bà ngoại mà nhìn thấy máy bay thì nói bay về với ông bà.

Chết cười ngồi chơi mẹ mang hình ông, bà và mẹ ngày xưa ra cho O coi, coi ông ngoại o bảo ông, bà ngoại có tấm hình đi tằm biển, O nhìn thoáng qua rồi nói, chị đi tắm biển, mẹ cười lăn ngả ra và hỏi lại con nhìn kỹ xem??? cuối cùng chàng ta nhận ra bà đi tắm biển. Bà mà nghe thầy chắc sướng tái tê vì thằng cháu thấy bà trẻ tới độ gọi bằng chị.




Photobucket Photobucket

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

Sekai Ichimai - Chỉ có 1

Đã là quà thì món nào mẹ cũng yêu thích hết nhất là quà cho con nhỏ tầm này thật là đáng yêu. Vẫn là quần áo khi nhỏ thấy nhiều cái cũng ngộ nghĩnh đáng yêu, lớn chút chút là con trai thì kiểu cũng đa dạng và khi nhìn vào thì cũng không bắt mắt bằng đồ khi còn nhỏ, vì vậy khi còn nhỏ cứ thấy đồ con nít thì thấy yêu sao, nhất là những đôi giầy,..... Và quà của Bon mẹ nghĩ cũng là 1 món quà đáng yêu trong số những món quà mà mẹ đã ngồi đặt hàng cho con, và rồi ba con chỉ duyệt qua xem có cùng " gu thẩm mỹ " của mẹ ???.Chọn trong vô số thứ có trong cửa hàng. lúc anh O thì không có biết để làm cho anh, nên anh không có mà chỉ có em có thôi.Đó chính là món quà " độc nhất " mà 1 người bạn đã gửi cho Bon, ( bạn gửi cho là 1 hóa đơn đã trả tiền trước của cửa hàng làm khăn đó) nên nhà mình chỉ có vào đó đặt và chọn món quà nào yêu thích thôi. Món quà thay cho lời chúc, chào mừng ngày con chào đời và mẹ nghĩ từ nay nó cũng cùng với Bon lớn theo năm tháng con nhỉ.

Photobucket

Đây là món quà của con, 1 chiếc khăn tắm nó rất đáng yêu phải không con. Cám ơn bác Jun đã tặng quà cho BON nhé.Bon sẽ chân trọng món quà của bác, yêu bác nhiều nhiều.

OBPM.

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

Huynh Đệ

Nhà cửa bây giờ cứ mỗi ngày 1 chật trội ra, cứ vứt bớt đồ đi thì thế nào cũng có đồ thế đồ vứt đi nhà đã vốn nhỏ lại càng nhỏ hơn. Dạo này thì toàn là đồ chơi, lớn tí nữa thì không biết con bao nhiêu thứ phải mua và sắm cho 2 chàng, nuôi con bây giờ sao thấy tốn kém quá, lại còn tới lúc đến dại học nữa ,giờ không lo tích góp dần sao mà có tiền nuôi con ăn học nhỉ, cứ bảo sao dân số Nhật cứ dần một ít đi... "Lương hưu " hàng tháng của con giờ cũng không đủ cung cấp sữa cho con mỗi ngày.

2 anh em chàng lớn thì thể hiện " sức mạnh" của chàng trai lên 3, ta có thể chiếm hữu mọi thứ ta muốn, còn bé thì chỉ có dùng chiêu gào thật to là ta sẽ thắng. Lắm lúc mẹ thật khó xử khi cả 2 thằng cùng đồng thanh hát.

Lớn của mẹ giờ đi siêu thị là biết lựa đồ cho mình món mình thích, và bỏ vào giỏ rất nhiều, nhưng chỉ được phép lựa chọn 1 thứ con yêu thích nhất nên có mang bao nhiêu thì biết chắc tí cũng sẽ chỉ có 1 mà thôi. Nhiều khi cho đi chơi thấy đồ chơi nào mà thích thì cứ mẹ Nhàn, rồi kéo lại chỗ đó nhấc lên hạ xuống dùng ánh mắt biết hạ gục mẹ để hằng mong sẽ có nó, nhưng mà mẹ thì rắn nhưng lúc đó nhìn O thì nhiều khi cũng muốn bỏ chứ rắn trên khuôn mặt nhưng lại chợt suy tư.....

À giờ anh 2 còn có chiêu cho O 1 phút rồi giơ 1 ngón tay ra làm hiệu, hay là giấu đồ thì cực giỏi nhưng lúc sau mẹ hỏi tới thì cũng vẫn còn nhớ nó đang nằm ở đâu.....

Sau 1 ngày chinh chiến thì tối 2 anh em như thế này.

Photobucket



Photobucket



Photobucket



Photobucket

Mát Ruột

Trời vừa mới chấm dứt hè thì đã như sang đông, thật sự chưa cảm nhận được chút thu nào cả, do ảnh hưởng của Bão nên cứ gọi là mát lịm người. Hết 2 cơn 17, 18 giờ lại sang cơn bão thứ 19 gió mát lạnh làm cho chàng ta buồn ngủ hay sao, mẹ đang cho em ngủ, thấy loay hoay lấy chăn tưởng đâu muốn mẹ chơi trò chốn tìm trong chăn nào ngờ mang chăn ra đắp cho mẹ và em rồi cũng nằm ôm cái lưng của mẹ ngủ luôn, thương sao mà thương quá, nhiều khi trưa muốn ngủ mà chàng ta không chịu nằm trên ghế ngủ thì chàng ta lấy cái khăn mùi xoa của em ra làm chăn cho mẹ, cảm động lắm chỉ biết ôm vào lòng thơm cho cái thôi. Mẹ thích chàng ta ở tính chịu để ý và rất hiền.
Chàng ta có sở thích rất kỳ quặc là toàn đi nhặt đá, sỏi bỏ vào hộp rồi đòi mang theo trên người đi khắp nơi. Tiếng VIệt của chàng ta vẫn chưa giỏi lắm nên chưa thể diễn đạt được những gì chàng ta muốn, nhưng mà giờ cũng đã sang giai đoạn bướng rồi, chuẩn bị mẹ lên tinh thần mà " ứng khẩu".
Một buổi trưa khi con và em ngủ thì mẹ tranh thủ gội được cái đầu, trong lúc gội chỉ sợ thằng em dậy thì đúng là " khổ " may mà có 1 mái tóc mượt mà trong sự thoải mái và ngồi nhâm nhi chút cà phê thấy sao thời gian thật ngắn ngủi quá của ngày tháng 10,đúng là ngày tháng 10 chưa cười đã tối.


Photobucket
Mang hộp đi nhặt " kim cương"
Photobucket
Thẫn thờ ngồi xem chương trình con yêu thích.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Út Thương ( Tiêm Phòng)

Nhìn tay con sau mỗi lần tiêm về là lại thấy đau thay cho con. Chỗ tiêm bị xưng lên mât 2-3 ngày mới hết, mẹ chị biết lấy đá chườm cho con cho đỡ hơn thôi. Bây giờ tiêm cho Bon cũng khác anh 2, lúc anh 2 tiêm ít lắm, Bon giờ mỗi lần tới bệnh viện là 3 mũi tiêm. Sợ thật.....

Con đã biết ngồi và bò vì thế con cứ bò tới chỗ nào con muốn bất chấp là " trông gai, hố sâu" cứ hùng hục hùng hục của chàng trai sắp nửa tuổi, mẹ dí theo không kịp luôn, nhiều khi rơi bụp cái từ trên đệm xuống dưới.

Con đã biết theo mẹ nữa rồi, hễ mà thấy dáng mẹ phất phơ ở đâu mắt đảo theo và mè nhèo, yêu thế cơ cái kiểu mè nhèo của con.

Giờ nằm ngủ cứ gọi là nhiều khi đêm mẹ tỉnh giấc đi tìm con, sợ thật sức mạnh của tiểu Long.Còn nằm chỉ nghiêng về 1 bên còn không thì sẽ là " năm châu bốn biển" tay chân rang rộng khắp nơi.

Photobucket
Tay mới đi tiêm về.
. Photobucket

Photobucket
Tư thế ngồi của con đáng yêu ko?

Tham Quan Mẫu Giáo

Ba,mẹ mới có đi thăm 2 trường đều rất cách xa nhà, đi tàu điện vào trường thì khoảng 5p mà đi xe đạp từ nhà tới khoảng 12-15 phút. Mỗi trường mỗi vẻ, nhưng trong 2 cái thì ba,mẹ nhắm được cái cho O, vì khi đi tham quan trường thì thấy trong trường mà đã chấm rất tốt.
Trường rất rộng,sân chơi có mái che không như các trường khác trời nắng nóng cũng cứ đội nắng chơi.Thoáng nhìn qua các lớp đang học thấy rất thích, và rất sạch sẽ nữa.Trường có xe bus đón đưa. Vậy là sau khi xem xong 2 trường và tham khảo các mẹ gần nhà thì có lẽ đây là nơi học lý tưởng cho con lắm.Trường lại còn có cả bể bơi nữa mới đá chứ.
Một số hình ảnh mà nhà O đã chụp khi tham quan trường.

Photobucket Lúc đi học thật sẽ ntn O nhỉ.

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Rất ưa mắt phải không các chị em ơi!!!!

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Nửa Tuổi Yêu Thương

 

Út cưng của mẹ đã được nửa tuổi rồi, sao mà thấy nhanh quá, mỗi ngày trôi qua là ngày con lớn hơn và thay đổi nhiều hơn. Mẹ lại nghĩ lại lúc anh con rồi so sánh đủ thứ luôn.

Bon-kun của mẹ nửa tuổi với những " thành tích" :

1/ Biết gọi mẹ từ khi con mới khoảng 2 tháng tuổi, mỗi lần mà khóc thì nước mắt ở đâu bay ra 2 khóe mắt, nó mạnh tới độ mà bắn tung tóe ra ngoài, nều mà khi đó mẹ bế thì nó bắn sang tới mặt mẹ luôn, sao mà mạnh tới thế.

2/ 3 tháng 5 ngày con biết lẫy.Khi con lẫy thì chỉ nghiêng qua 1 cái lật lên liền, rồi nếu thấy mệt quá thì hạ cái bụp, may mà không phải là nằm nền đá hoa, không thì chắc không tưởng tượng nổi đau thế nào.

3/ Bắt đầu Biết bò khi 5 tháng tuổi, giờ thì điêu luôn lắm rồi, chỗ nào có đồ vật gì em muốn với là vèo cái đã thấy bò đi tới đâu rồi.

4/ Biết ngồi khi con 5 tháng 2 tuần, con có thể ngồi mặc dù còn như con " lật đật", và nhiều khi đang bò mà nghiêng người thành ngồi lổm chổm như con ếch con.

5/ Đã ăn dặm và có thể ăn tất cả mọi thứ như : tay, chân, hay vớ được gì là đưa vào miệng nhai ngon lành.

6/ Rất thích ăn trái cây, mẹ gọt lê ra ăn là mút chùn chụt lại còn cắn được mà chưa có cái rang nào mới sợ chứ, nếu bị phát hiện lôi ra thì gào lên sợ lắm.

7/ Bây giờ " ghê gớm " lắm hễ đang bế thì chơi hết mình đặt xuống cái em gào, thét ..... ăn vạ kinh khủng luôn.

Phải nói là rất đáng yêu khi nhìn con nít hồn nhiên, cho ăn thì ăn cho ngủ thì ngủ, trắng trong như tờ giấy. Mong con luôn ngoan, khỏe mạn là mẹ vui rồi.